PHẠM HOÀNG VIỆT: GIÁ TRỊ QUAN CỦA MỸ CẢM?

Một chiều mưa tháng Sáu, giữa nhịp sống Sài Gòn miên man, chúng tôi ghé qua Saigon Antique, nơi lưu giữ những dấu vết thời gian trong hình hài mỹ thuật. Gặp gỡ anh Phạm Hoàng Việt, nhà sưu tầm lặng lẽ nhưng tinh tường, cũng là lúc hành trình cảm – nhìn – thường thức mở ra.

Không vội vã giới thiệu, cũng chẳng mưu cầu diễn giải, anh đưa tay về phía từng tác phẩm như thể mời gọi người đối diện tự đối thoại với cái đẹp. Giữa những câu chuyện tưởng chừng rời rạc là một mạch ngầm liền lạc: mỹ cảm sơ khởi đến từ trực giác và việc nâng tầm mỹ cảm là một tiến trình tự như trong sưu tập nghệ thuật.

“Nghề chơi công phu cần mỹ cảm”, anh nói, rồi tư lự.
Trong sự tư lự ấy, ta hiểu mỹ cảm với anh không phải là thứ cảm xúc mơ hồ, mà là kết tinh giữa trực quan nghệ thuật và quá trình kiến tạo tri thức cá nhân. Cổ – Kỳ – Mỹ – Văn, bốn tiêu chí hành nghề, không chỉ là thước đo thẩm mỹ, mà là bệ đỡ để nâng tầm cái nhìn và bền vững hóa lựa chọn sưu tầm.

Một tác phẩm chỉ thực sự được “chọn” khi ánh nhìn đầu tiên của người sưu tầm giao hòa với câu chuyện phía sau – nơi niên đại, bàn tay nghệ nhân và biến động thị trường hội tụ. Vẻ đẹp, lúc ấy, không chỉ còn là hình tướng, mà trở thành biểu tượng của giá trị vượt thời gian.

Phạm Hoàng Việt nhìn nghệ thuật bằng hai lăng kính song hành: sự trân trọng cái đẹp và sự tỉnh táo trước thực tại. Anh chọn giữ gìn, hơn là sở hữu; chọn tìm hiểu, hơn là phán xét. Và mỗi tác phẩm được anh sưu tập luôn hiện diện trong một hệ giá trị được xác lập rõ ràng: có chạm, có cảm, có cân nhắc.

#nghevanthucnghiem #ngayxuaasia #hoihoavietnam #mycam #dauxaovathitruong

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

[instagram-feed]